xuống ghế thì cũng vừa lúc anh Thục ngồi xuống ghế đối diện, khi Liên ngẩng mặt lên thì thấy ánh mắt anh Thục trợn tròn nhìn vào mặt Liên. Rồi anh đập “bộp” nắm tay của mình xuống mặt bàn làm Liên giật thót mình. Giờ đây Liên rất sợ những tiếng động kiểu như thế này, nó như làm Liên nhớ lại lúc mình bị đánh. – Ai đánh em bị thương như thế này? Nói anh nghe. Liên ngơ ngẩn, cái ông sếp này cứ làm như chồng Liên không bằng. Anh Thục dạo gần đây quá khác so với xưa. Ngày xưa Liên có thể vô tư nói