Lên đỉnh cùng em họ thiếu thốn, mình miễn cưỡng buông tay Phương ra, đứng dậy. Giờ thì chẳng còn thấy đâu cái vẻ mặt xám xịt và ánh mắt hình viên đạn ban nãy nữa, Phương lại hiện nguyên hình lại là 1 con mèo nhà, lẽo đẽo đi theo sau, vừa đi vừa níu vào áo mình cứ như là sợ mất hay sao đó. Yên tâm nhé Phương! Cường đã yêu ai là không ai lấy Cường khỏi tay người ấy được, Lên đỉnh cùng em gái nứng lồn trừ khi tự thả tay ra thôi. – Đưa tay đây – Mình chìa tay ra đưa cho Phương. – Làm gì? – Cầm chứ gì. – Không! Mặc kệ. Chẳng để Phương nói thêm, mình nắm luôn tay Phương không để cho em kịp phản ứng gì. Cứ thế mình đi trước kéo Phương đi sau, như đang sợ không nhanh là có ai đó dắt đi mất vậy. – Đi từ từ thôi! Có ai làm gì đâu mà như ăn cướp thế. Mình mới đi